Giáng sinh an lành của cặp nhân tình ở nước Jamaica.
Gió biển thổi nhẹ qua khung cửa sổ mở toang, mang theo mùi muối và thoảng hương hoa nhài từ vườn sau. Trong căn nhà nhỏ ấm cúng ở rìa Kingston, ánh đèn Giáng Sinh nhấp nháy phản chiếu lên làn da nâu óng của Simone khi cô đặt món bánh rum truyền thống lên bàn.
Andre bước vào phòng, tóc còn ướt vì mới tắm, quấn quanh mình chiếc khăn tắm trắng và mỉm cười:
“Anh không tin là em vẫn làm món này. Mùi y như Giáng Sinh hồi tụi mình mới cưới.”
Simone cười khúc khích, nhìn anh bằng ánh mắt chan chứa yêu thương. Họ đã cưới nhau 12 năm, qua những biến động, thăng trầm, và cả những tháng ngày quá bận rộn để ôm nhau lâu hơn vài giây.
Đêm nay, không có tiệc tùng, không có bạn bè hay tiếng ồn — chỉ có họ. Simone bật chiếc loa nhỏ, bản reggae nhẹ vang lên – “Silent Night” phiên bản Jamaica. Cô đến gần Andre, đặt tay lên vai anh và nói nhỏ:
“Taêu khiêu vũ đi. Như hồi ở Ocho Rios.”
Andre không nói gì, chỉ vòng tay ôm lấy eo vợ, họ lắc lư giữa căn bếp, giữa ánh đèn nhấp nháy và hương quế thoảng trong không khí. Trong khoảnh khắc đó, không có quá khứ, không có toan tính – chỉ có nhịp tim đồng điệu.
Giáng Sinh ấy, họ chẳng cần quà. Chỉ cần nhau, như lần đầu tiên.