Remu Suzumori mập mờ với thằng bạn chơi thân đã 4 năm.

Dưới tán cây anh đào cổ thụ trong công viên quen thuộc, Remu Suzumori, với mái tóc đen mượt và nụ cười tỏa nắng, khẽ nhắm mắt hít hà hương hoa dìu dịu. Bên cạnh cô là Kaito, người bạn thân đã gắn bó suốt năm năm thanh xuân của cô. Họ quen nhau từ những ngày đầu cấp ba, cùng chia sẻ mọi vui buồn, từ những bài kiểm tra khó nhằn đến những ước mơ ngây thơ.

Tình bạn của họ cứ lớn dần theo năm tháng, tự nhiên như hơi thở. Kaito luôn là người đầu tiên Remu tìm đến khi cô gặp khó khăn, và Remu cũng luôn ở bên cạnh Kaito mỗi khi anh cần một bờ vai. Mọi người xung quanh đều nói họ như hình với bóng, và chẳng ai ngạc nhiên nếu một ngày nào đó tình bạn này sẽ chớm nở thành tình yêu.

Và rồi ngày đó cũng đến. Một buổi tối mùa hè, sau khi cùng nhau xem pháo hoa rực rỡ trên bầu trời, Kaito nắm lấy tay Remu, ánh mắt anh chất chứa sự dịu dàng mà cô chưa từng thấy. “Remu,” anh nói khẽ, “anh không thể tưởng tượng cuộc sống của mình thiếu em. Em có muốn chúng ta cùng nhau viết nên một câu chuyện mới không?” Trái tim Remu đập loạn nhịp. Cô không nói nên lời, chỉ khẽ gật đầu.

Từ khoảnh khắc ấy, tình yêu của họ chớm nở, đẹp như những cánh hoa anh đào đầu tiên của mùa xuân. Mối quan hệ của họ không chỉ có sự thấu hiểu sâu sắc từ tình bạn lâu năm, mà còn được vun đắp bằng những rung động mới mẻ của tình yêu đôi lứa. Mỗi cái nắm tay, mỗi ánh mắt, mỗi nụ cười đều chất chứa sự ngọt ngào và hạnh phúc. Remu và Kaito biết rằng, tình yêu của họ chính là định mệnh, là một món quà tuyệt vời mà cuộc sống đã ban tặng sau năm năm tình bạn bền chặt.